Say thuốc lào đê mê về “tam phê, thất khoái” hay tự phê trong tương lai (Nguyễn Chí Đức)


Nguyễn Chí Đức - Với tư cách là công dân trong một nước Việt Nam mới rất tự do, nhân bản tôi xin tự phê (*) những điều sai lầm về nhận thức, thiếu sót trong hành động của bản thân như sau:

1) Tuy từng là đảng viên ĐCSVN nhưng tôi chưa làm một điều gì gây nợ máu với nhân dân, với tổ quốc Việt Nam.


2) ĐCSVN ít nhiều đã làm tôi có sự nghi kị giữa đồng bào với nhau

CỘNG HÒA VIỆT NAM

DÂN TỘC – DÂN QUYỀN – DÂN SINH

Tên tôi là : Nguyễn Chí Đức
Sinh ngày : 13/9/1976
Sinh quán : Nam Sơn – Đô Lương – Nghệ An

Kính gửi: Quí độc giả xa gần thân thương!


BẢN TỰ PHÊ BÌNH


Với tư cách là công dân trong một nước Việt Nam mới rất tự do, nhân bản tôi xin tự phê (*) những điều sai lầm về nhận thức, thiếu sót trong hành động của bản thân như sau:

1) Tuy từng là đảng viên ĐCSVN nhưng tôi chưa làm một điều gì gây nợ máu với nhân dân, với tổ quốc Việt Nam.

2) ĐCSVN ít nhiều đã làm tôi có sự nghi kị giữa đồng bào với nhau. Cụ thể:

- Phân biệt chiến tuyến theo kiểu ĐỊCH-TA với những người có liên quan đến chế độ Việt Nam Cộng Hòa thua trận(**), đồng bào theo đạo Công Giáo, Tin Lành.


- Có sự e dè nhất định, ngần ngại tiếp xúc với những người đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền của Việt Nam.

3) Không dứt khoát đứng về phía lực lượng tiến bộ như vậy gián tiếp làm chậm quá chính chiến thắng của cuộc cách mạng nhằm thức tỉnh dân tộc. Thực tế là tôi chẳng giúp được chút gì cho quá trình dân chủ hóa đất nước.

Tôi xin vô cùng cảm tạ biết bao anh hùng/anh thư trong nhiều giai đoạn đã chịu nhiều khổ nạn, hi sinh để tranh đấu cho một nước Việt Nam mới giúp cho tôi những điều sảng khoái sau:


1) Cho tôi rũ bỏ lời thề vô nghĩa đối với chủ nghĩa Mác-Lê Nin đã lạc hậu với thời đại mà khi đứng trong hàng ngũ của ĐCSVN bắt buộc bất kì ai cũng phải đọc lời tuyên thệ trung thành suối đời. Trong khi đó trên thế giới, ngay tại chính quốc quê hương của các ông tổ Cộng Sản người ta cũng đã tẩy chay các vị này từ lâu.

2) Cho tôi được nói/viết lên những suy nghĩ, tâm tư của mình đối với các vấn đề xã hội mà không lo sợ bị khủng bố tinh thần, bị áp lực nào từ phía chính quyền huặc bị sách nhiễu ầm thầm khác.

3) Cho tôi không phải nói dối những điều mình không thích, chẳng hạn trước đây dù ai đó không thích Cộng Sản/Công An huặc chỉ trích một sai lầm của chính quyền cũng không dám phát biểu công khai ngoài chợ mà chỉ dám nghĩ ở trong lòng. Tôi cũng không còn phải miễn cưỡng đồng ý giơ tay với những bản báo cáo láo của chính phủ, phát biểu lung tung của các chính khách được lồng ghép vào các nghị quyết, chỉ thị trong nội bộ ĐCSVN.

4) Giúp con cháu của tôi không bị nhồi sọ những điều không cần thiết ở lứa tuổi nhi đồng. Ví dụ: phần lớn những em bé khi mới biết đi ỉa bằng bô cũng là lúc được tuyên truyền về việc kính yêu HCM, phiếu bé ngoan bác Hồ; lớn lên chút thì bị cưỡng bách đi học hè, gia nhập vào các Đội-Đoàn do ĐCSVN kiểm soát.

5) Cho tôi thực sự có quyền bỏ phiếu, lựa chọn những ứng cử viên nào có tài năng nhất khi bầu cử vào các chứ vụ trong Quốc Hội, Chính Phủ, Hội Đồng tại địa phương.

6) Cho tôi được tham gia những sinh hoạt chính trị theo sở trường và đúng tâm nguyện của mình.

Tư tưởng của tôi: chủ nghĩa quốc gia; sở thích: hoạt động phong trào/đám đông, đi đó đây khắp mọi miền.

7) Cho tôi được thấy người dân nước tôi được hưởng một cuộc sống tự do đích thực và tràn trề hạnh phục.

Trên đây là bản tự phê bình của tôi, nếu có gì còn sai sót, nhận thức còn khiếm khuyết xin quí độc giả vui lòng giúp đỡ để tôi được tiến bộ.

Hà nội, 19/8/2020

Người viết bản tự phê

(Sau này có Quốc hiệu chính xác của nước Việt Nam mới sẽ ký tên sau)

NGUYỄN CHÍ ĐỨC









Chú thích :
(*) Cảm hứng tôi viết bài này trong lúc bắn vài bi thuốc lào nằm mông lung hình dung về một nước Việt Nam mới sau này sẽ như thế nào đây?

(**) Việt Nam Cộng Hòa tuy thua Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa trong cuộc chiến, nhưng về lâu dài chế độ CHXHCNVN (tiền thân VNDCCH) sẽ tự thay đổi => tiến tới tự tiêu vong để hướng đến những điều chính thể Việt Nam Cộng Hòa đã từng phôi thai xây dựng. Như vậy một chế độ chiến thắng trong quân sự tuy áp đặt lối chơi trên toàn cõi Việt Nam nhưng về lâu về dài đã không thể áp đặt được tư tưởng cho người dân.

Không có nhận xét nào: