Thông Luận

Bắt Nguyễn Văn Tính: để làm gì và chứng tỏ cái gì?
Nguyễn Văn Tính
“… Việc bắt Nguyễn Văn Tính còn tệ hơn cả một tội ác. Nó là một sai lầm tố giác bản chất gian ác và tồi tàn của chế độ …”

Đợt khủng bố chính trị tiếp tục. Sau bẩy anh em dân chủ Nguyễn Xuân Nghĩa, Phạm Văn Trội, Trần Đức Thạch, Ngô Quỳnh, Phạm Thanh Nghiên, Nguyễn Văn Túc, Vũ Hùng; sau nhiều giáo dân công giáo tham gia đấu tranh bằng lời cầu nguyện để đòi lại đất Thái Hà và Tòa Khâm Sứ, sau nhiều dân oan, đến lượt ông Nguyễn Văn Tính ở Hải Phòng bị bắt. Nhưng vụ bắt Nguyễn Văn Tính có một cái gì khác. Bất ngờ và không thể giải thích.


Hôm qua, 24-9-2008, công an Hải Phòng đã đến nhà ông Nguyễn Văn Tính, tại phường Quán Trứ, quận Kiến An, Hải Phòng đưa ông tới sở công an. Vài giờ sau, họ áp giải ông về nhà đọc lệnh bắt ông về tội "tuyên truyền chống nhà nước xã hôi chủ nghĩa", chiếu theo điều 88 bộ luật hình sự, rồi còng tay đem đi. Công an cũng đã khám nhà nhưng không tìm thấy một tài liệu hay tang vật nào có thể được dùng để buộc tội ông cả. Việc khám nhà đã diễn ra rất nhanh chóng vì một lý do giản dị: nhà ông Tính quá nhỏ và quá xơ xác, gia đình ông quá nghèo, thiếu thốn ngay cả những vật dụng sinh sống tối cần thiết. Ông và gia đình đã bị chính quyền cộng sản đầy đoạ từ hơn 40 năm qua và đẩy vào cảnh cùng cực tuyệt đối.

Nguyễn Văn Tính sinh ngày 8-3-1942 tại Hải Phòng. Ông tốt nghiệp trung học phổ thông năm 1962, một trình độ học vấn cao vào thời điểm đó. (Ông Đỗ Mười, lúc đó là bí thư thành ủy Hải Phòng, sau đó lên tới thủ tướng và tổng bí thư Đảng Cộng Sản không có bằng tiểu học). Sau đó ông chọn nghề dạy học.

Khúc quanh của đời ông đã đến đầu năm 1964. Nguyễn Văn Tính là một thanh niên yêu nước, nhiều suy tư và dũng cảm. Trước sự bần cùng hoá toàn diện của dân chúng trong khi cuộc nội chiến Nam Bắc trở thành đẫm máu và được đảng cộng sản nâng lên thành một cuộc "chiến tranh thần thánh giải phóng miền Nam và chống Mỹ cứu nước", Hồ Chí Minh được đề cao như một lãnh tụ thiên tài và một cha già dân tộc, Nguyễn Văn Tính không thể ngồi yên. Ông viết thư cho chủ tịch Hồ Chí Minh và thủ tướng Phạm Văn Đồng vạch trần những sai lầm của chế độ, phản bác chủ nghĩa Mác – Lênin và lên án cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn. Có thể có rất nhiều người ở miền Bắc lúc đó cũng nghĩ như ông, nhưng Nguyễn Văn Tính đã là người duy nhất dám lên tiếng.

Lá thư dĩ nhiên không có hồi âm. Quá bức xúc với tình trạng nguy ngập của đất nước, Nguyễn Văn Tính đi thêm một bước táo bạo khác: thành lập đảng Nhân Dân Cách Mạng với mục tiêu lật đổ chế độ cộng sản. Trong hai năm ông đã thành lập được bốn cơ sở tại Hải Phòng. Để tiếp cận và tranh thủ giới công nhân ông bỏ nghề dạy học, xin vào làm cán bộ trong Tổng Cục Địa Chất. Ngày 14-01-1967 bị phát hiện và bị bắt. Sau 20 tháng giam giữ ông bị đem xét xử trước tòa đại hình. Trước tòa Nguyễn Văn Tính dõng dạc xác nhận lập trường và mục tiêu hành động của mình. Nhờ tuổi trẻ và cũng vì chưa có hành động cụ thể nào ngoài việc kết nạp đảng viên, ông thoát án tử hình, chỉ bị xử 7 năm tù giam và 5 năm quản chế.

Sau 7 năm tù đày, ông bị kiểm soát chặt chẽ và bị gạt ra ngoài sinh hoạt xã hội, lâm vào cảnh đói khổ cùng cực. Ông phải kiếm ăn từng ngày bằng những nghề tay chân như khuân vác, đạp xích lô mà vẫn không yên thân. Sự nghèo đói sau cùng đã khiến ông kiệt quệ, mất cả sức lao động, gia đình chỉ sống nhờ bà vợ buôn thúng bán bưng. Một cuộc sống đầy đoạ có thể còn tệ hơn cái chết. Năm 2006 Nguyễn Văn Tính tìm gặp Nguyễn Thanh Giang mà ông đã từng biết 40 năm trước ở Tổng Cục Địa Chất và gia nhập ban biên tập bán nguyệt san Tổ Quốc. Ông không thể đóng góp gì khác ngoài những bài viết vì quá thiếu thốn và cũng đã quá suy nhược về thể xác. Ông mắc nhiều chứng bệnh.

Dù sau này có những người nhờ may mắn được hoàn cảnh thuận lợi đã học hỏi được nhiều hơn, đã đạt tới trình độ hiểu biết hơn ông và đóng góp cho cuộc vận động dân chủ nhiều hơn ông, Nguyễn Văn Tính vẫn phải được nhìn một cách công bằng: ông đã là người yêu nước dũng cảm nhất miền Bắc trước 1975. Ông cũng càng xứng đáng được quý mến vì ông đã phải trả một giá rất đắt, quá đắt.

Nhưng tại sao chính quyền cộng sản lại bắt Nguyễn Văn Tính lúc này? Ông chưa hề tham gia một cuộc biểu tình nào và cũng không có ý định tham gia. Ông đã quá già yếu và suy kiệt để còn có thể là một đe doạ, dù nhỏ, cho bất cứ ai. Có những điều vô lý quá sức đến mức độ không thể giải thích. Người ta chỉ có thể đưa ra giả thuyết là tên ông nằm trong một danh sách "các thành phần nguy hiểm" đã có từ lâu rồi và trong sự lo sợ phập phồng trước cuộc đấu tranh của người Công Giáo, của những Phật tử, của cả một khối dân oan hàng triệu người, và trước một trào lưu dân chủ hoá ngày càng thêm sức thu hút, chính quyền cộng sản đã hốt hoảng nhìn đâu cũng thấy một mối nguy, nhìn ai cũng thấy là một đối thủ nguy hiểm. Và phản ứng điên loạn.

Việc bắt Nguyễn Văn Tính còn tệ hơn cả một tội ác. Nó là một sai lầm tố giác bản chất gian ác và tồi tàn của chế độ.
Thông Luận

Không có nhận xét nào: