Mai Xuân Dũng

LUẬT PHÁP VÀ LIÊM SỶ

Ở Việt nam, ai cũng biết có đến 70% vụ khiếu kiện làliên quan đến công tác giải phóng mặt bằng, thu hồi đất đai. Thực tế cho thấycác vụ cưỡng chế gây ra vô số kiện tụng, kêu cứu của dân oan vượt cấp lên cơquan công quyền cấp Trung ương. Nhiều nơi, cơ quan bảo vệ luật pháp, bảo vệ Nhândân lại là thủ phạm tấn công người dân bằng dùi cui, hơi cay thậm chí bằng vũkhí gây nên những cái chết oan ức cho người dân như vụ công an bắnchết một em học sinh tại Dự án nhà máy lọc dầu Nghi sơn là một ví dụ.
Tại sao cơ quan công quyền hành xử như vậy? Đằng sau các Dựán này là cái gì, ai là kẻ được thụ hưởng các mối lợi khổng lồ từ đất đai trongcác Dự án này?





Cách giải thích của chính quyền thông qua cơ quan truyềnthông nhà nước thường là: Việc giải tỏa, giải phóng mặt bằng còn có thiếu sót,nhiều nơi cán bộ chưa giải thích thấu đáo cho người dân, việc đền bù còn chưathỏa đáng vv…Còn việc gây ra cái chết cho người dân là do “súng cướp cò” để rồicác vụ giết người, giết dân của công an được cho “chìm xuồng” hoặc xét xử theokiểu đóng cửa bảo nhau.

Cách hành xử như vậy không có cách giải thích nào khác là kiểuluật rừng, hổ báo có quyền ăn thịt hươu nai, cấm kêu. Việc đó có ý nghĩa như mộtthông điệp của nhà cầm quyền gửi tới đám thuộc quyền là cứ bắn vào dân nếu cần,hậu quả đã có lãnh đạo lo. Dân kêu chứ gì ? huy động các cơ quan truyền thônglên án…Dân “chống người thi hành công vụ”, “bị các thế lực thù địch lợi dụng,xúi dục” là xong chuyện.

Nếu không có các món tiền lót tay, nếu không có những miếng đấtđược chia chác từ các Dự án này thì chẳng cơ quan công quyền nào lại đi bảo vệkhông công cho các chủ Dự án đó. Việc rõ như ban ngày.

Điều đáng nói, cách giải quyết mâu thuẫn với dân theo kiểu nóitrên đã diễn ra từ những năm cải cách ruộng đất trước đây cho đến bây giờ, ngàycàng trắng trợn hơn, gây nên nỗi bức xúc ghê gớm trong dư luận xã hội. Vô hìnhchung các cơ quan công quyền từ chỗ có chức năng bảo vệ Nhân dân, bảo vệ phápluật đã tự trở thành kẻ đối đầu với Nhân dân, đạp lên luật pháp chỉ nhằm bảo vệquyền lợi cho một nhúm kẻ có chức quyền đang tha hồ tham nhũng, chia chác tàinguyên, đất đai của Đất nước, của Nhân dân.

Đáng lẽ, khi thời thế đã khác, nhờ Internet, người dân đã cóhiểu biết về luật pháp thì các cơ quan công quyền phải “khôn ngoan” hơn nhưngngược lại, họ tiếp tục lún sâu vào sai lầm,khoét sâu thêm cái hố ngăn cách giữa Nhân dân và nhà nước. Bằng chứng rõ nhấtlà gần đây, để giải quyết các mâu thuẫn với nhân dân trong công tác giải phóngmặt bằng mà dân bây giờ gọi là công tác cướp đất, họ công khai tuyên chiến vớidân, biến Nhân dân thành “thế lực thù địch” thành những tên “khủng bố”.

Trong trường hợp đất đai có nguồn gốc là các cơ sở thờ tự củacác Tôn giáo thì họ dùng vũ lực “mượn” rồi coi như “chiến lợi phẩm”, mặc nhiên “chuyểnđổi quyền sử dụng nhà, đất”, khi có điều kiện đem xẻ nhà đất “mượn” được đembán từng phần hoặc toàn bộ. Đương nhiên là để chia chác cho những kẻ có chức cóquyền. Khi bị nạn nhân phản ứng, khiếu nại, họ dùng chiêu “quần chúng tự phát”được hỗ trợ bằng cả lực lượng an ninh, cảnh sát, truyền thông nhà nước để trấnáp nạn nhân như vụ đất đai của Nhà thờThái Hà, Hà nội là điển hình. Người dân dù là Công giáo hay không Công giáocũng dễ dàng nhìn rõ: quần chúng “tự phát” nào mà lại được trang bị loa điện,máy quay Camera chuyên dụng, công an vòng trong vòng ngoài để trấn áp mấy ônglinh mục và mấy giáo dân tay không.

Kỳ quặc hơn, mấy ngày qua báo Thanh niên, báo Hà nội mới… chođăng tải rất hoành tráng cuộc diễn tập chống “khủng bố” mà đối tượng “khủng bố”chẳng phải là bọn cướp mà là…người dân “liên quan đến công tác giải phóng mặt bằng”.Thật hết chỗ nói, không hiểu các cơ quan công quyền, truyền thông có còn chút liêmsỷ nào nữa hay không ?

Không có nhận xét nào: