cách mạng

Thư gửi các cụ lão thành cách mạng,

Vừa qua tên một số vị như Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, Trung tướng Lê Hữu Đức, Trung tướng Nguyễn Xuân Mậu, Thiếu tướng Huỳnh Đắc Hương, Thiếu tướng Nguyễn Hữu Anh, Thiếu tướng Trần Minh Đức,…quen thuộc trên các diễn đàn của các trang mạng phản động, lề trái và qua truyền khẩu của các ông bà hưu trí, gắn với rất nhiều các đơn thư kiến nghị, đơn thư tập thể. Nội dung quanh đi quanh lại chỉ có vài vấn đề, vài vụ việc đã và đang được dư luận, báo chí phản ánh, nhưng được thể hiện lại dưới hình thức kiến nghị nhằm phê phán đồng chí này, đồng
chí kia, yêu cầu cắt chức, bãi nhiệm hay bổ nhiệm những người không vừa ý hay vừa ý. Không ít thông tin các cụ dùng để khen ngợi hay phê phán đồng chí lãnh đạo nào đó lại bắt nguồn từ sự phán đoán hay quy chụp, không có cơ sở rõ ràng. Sự việc này đang diễn ra rất nhiều luồng dư luận khác nhau, dư luận tốt thì ít mà cho là dở thì nhiều hơn.

- Dư luận tốt thì cho rằng, các cụ ấy tâm huyết, biết nhiều thông tin nội bộ, quan tâm chính trị thời sư và vẫn còn muốn dạy dỗ lớp con cháu.
- Dư luận không tích cực thì thật kể không hết;

1, Các cụ già rồi, nên an dưỡng thì tốt hơn, can thiệp vào nội bộ của lớp con cháu làm gì, khi xưa sao các cụ không ý kiến ý cò gì, nay hết “quyền lợi” rồi thì lắm ý kiến thế?

2, Các cụ ấy bất mãn vì thiếu được quan tâm nên muốn tạo xicangdan như mấy cô diễn viên để buộc lớp con cháu phải vị nể?

3, Các cụ ấy toàn là công thần, trưởng giả mà còn để bị lợi dụng, thao túng cho mục đích chính trị của phe cánh, nhóm lợi ích không minh bạch?

4, Nhân sự cấp cao có cả bộ máy cân lên đặt xuống, bầu bán chí tử, tiếng nói của mấy cụ chỉ như muối bỏ bể, nói nhiều thành nói dại, lớp con cháu xem thường cho.

….

Không hiểu trong “cơn say” kiến nghị ấy, đã lúc nào các cụ ấy bình tâm, nhìn nhận lại những việc làm của mình, nghe dư luận không thuận tai không? Ngay chính kẻ địch cũng bình phẩm đủ kiểu, bôi nhọ các cụ như bài "Những "lão thành cách mạng" hay "thủ phạm của mọi tội ác"?. Việc sử dụng “thương hiệu” của mình, áp đặt ý chí chủ quan đối với vấn đề nhạy cảm như nhân sự Nhà nước, cái lợi chắc chắn khó đạt được mà cái hại thì nhiều vô kể. Giá như thay bằng lá thư đòi “can thiệp” vào công việc hành chính của bộ máy Đảng, Nhà Nước là những lá thư kiến nghị giải pháp, kinh nghiệm giải quyết một vụ việc, một vấn đề hoặc đường lối, chính sách thì vừa truyền đạt được những sáng kiến, kinh nghiệm quý giá, vừa được con cháu kính trọng, vị nể, và kẻ địch cũng chẳng thể xuyên tạc hay lợi dụng được gì, tránh gây mất đoàn kết, ly tán cộng đồng.

Xã hội Việt Nam ta ngàn đời có truyền thống kính lão đắc thọ, người già luôn là trung tâm kết nối, đoàn kết gia đình, dòng tộc, xã hội, người già làm việc gì cũng thường suy trước tính sau, hơn thiệt đủ đường. Điều đó hoàn toàn khác với việc người già được quyền áp đặt, đòi hỏi chi phối mọi việc trong xã hội. Đôi điều mong rằng các cụ đừng để đánh mất mình.

Không có nhận xét nào: