Nguyễn Thị Từ Huy

Mặt Và Chân


Trong thế giới này, chúng ta không chỉ xót xa vì những hành động và lời nói của người xấu mà còn cả vì sự im lặng đáng sợ của người tốt. Martin Luther King
Công an chìm đứng trên xe đạp liên tục vào mặt một thanh niên đi biểu tình chống TQ hôm 17-07-2011 tại Hà Nội.


ĐU Minh và người đeo kính áo đen bị tố cáo đã đánh người vô cớ

Mặt là phần duy nhất trên cơ thể con người khi được tách riêng ra vẫn có khả năng đại diện cho bản sắc của người đó. Chính vì thế trên thẻ căn cước, trên chứng minh thư, trên hộ chiếu, chỉ cần tấm ảnh của khuôn mặt chụp thẳng là đủ. Tất cả mọi người, tất cả mọi công an đều biết điều này.
Mặt của một người gắn liền với thể diện của người đó.

Người công an đang dùng chân tàn bạo giày xéo mặt người vô tội trong bức ảnh, hẳn phải biết rằng, một tội phạm, một kẻ giết người có thể bị kết án, thậm chí đến cả án tử hình, nhưng không ai có quyền dùng chân đạp lên mặt kẻ đó. Huống hồ là một người yêu nước.
Người công an này, khi đạp vào mặt của người yêu nước, anh ta có biết rằng anh đang đạp lên mặt chính mình? Và những người công an đứng xung quanh tiếp tay cho đồng nghiệp của mình xúc phạm nhân phẩm của người yêu nước, liệu họ có biết rằng họ cũng đang tự đạp lên mặt của chính mình, họ cũng đang tự hủy diệt nhân phẩm của chính mình?

Nếu tội ác của họ không bị trừng phạt, thì pháp luật sẽ bị chà đạp. Và tất cả chúng ta đều bị đạp lên mặt. Tất cả, không trừ một ai. Chúng ta sẽ bị mất thể diện trong trường hợp hành động công khai đạp lên mặt người yêu nước của đại úy công an đó không bị xét xử bởi pháp luật. Tất cả chúng ta, những người Việt Nam ở bất kỳ nơi nào trên thế giới này, đều mất thể diện, không trừ một ai.

Thể diện của chúng ta lẽ nào chỉ là kỷ niệm về hai cuộc chiến tranh giữ nước oai hùng đã làm nên hình ảnh của Việt Nam trong lòng thế giới ở thế kỷ XX? Thể diện của chúng ta lẽ nào giờ đây chỉ còn là một nắm tro tàn được dùng để bôi trát lên gương mặt của mỗi chúng ta?

 Nguyễn Thị Từ Huy

Không có nhận xét nào: